Chương 18 Tôi có bỏ lỡ niềm vui không?

Không! Một khi con quỷ khiêu dâm nhỏ đã chết, sau khi cơ thể bạn ngừng thèm dopamine và con đường mòn khiêu dâm trong não bạn nhanh chóng mờ đi do thiếu chất “bôi trơn”, bất kỳ sự tẩy não nào còn lại sẽ biến mất. Bạn sẽ không chỉ thấy mình trở nên tốt hơn cả về

thể chất lẫn tinh thần để đối phó với những căng thẳng và áp lực của cuộc sống mà còn tận hưởng những khoảng thời gian vui vẻ một cách trọn vẹn nhất.

Chỉ có một mối nguy hiểm duy nhất, đó là ảnh hưởng của những người vẫn sử dụng tình dục như chỗ dựa và niềm vui của họ. ‘Đứng núi này, trông núi nọ’ là điều thường thấy trong cuộc sống của chúng ta và cũng dễ hiểu thôi. Tại sao trong trường hợp của phim khiêu dâm

Với tất cả sự tẩy não từ thời thơ ấu, khá dễ hiểu rằng chúng ta đã bị rơi vào bẫy. Tại sao sau đó - sau khi nhận ra phim khiêu dâm nó ghê gớm thế nào, và cố gắng loại bỏ thói quen

lờ đờ, họ sẽ phải tiếp tục ngộp thở khi lần đầu xuất hiện căng thẳng và mệt mỏi. Họ đang phải đối mặt với một cuộc đời bẩn thỉu, sức khỏe tinh thần kém và sự tự tin bị vấy bẩn - một cuộc đời tự hủy hoại bản thân với những bóng đen trong thâm tâm. Để đạt được mục đích gì? Ảo tưởng rằng bạn đang nhận được những gì bạn “xứng đáng” và niềm vui chết tiệt hả?

Hãy thoát ra khỏi thói quen ghen tị với những người nghiện khiêu dâm và bắt đầu coi họ thực sự là những sinh vật khốn khổ, thảm hại. Tôi biết, tôi đã từng là một trong những kẻ tồi tệ nhất. Đó là lý do tại sao bạn đang đọc cuốn sách này chứ không phải là những người không thể đối mặt với nó và tiếp tục tự đùa cợt với chính mình.

Bạn sẽ không ghen tị với một người nghiện heroin, cũng như tất cả chứng nghiện khác. Mỗi năm, nó sẽ trở nên tồi tệ hơn theo cấp số nhân - nếu bạn không thích trở thành người

nghiện hôm nay, thì ngày mai bạn sẽ ít thích nó hơn. Đừng ghen tị với những người nghiện khác, hãy thương hại họ. Tin tôi đi: Họ cần sự thương hại của bạn!